Military Power and Balance in South East Asia, Vietnam, Philippines, Indonesia, Malaysia, Singapore, Thailand, Burma
Drone-88

Showing posts with label China Air Force. Show all posts
Showing posts with label China Air Force. Show all posts
Monday, August 11, 2014
China conducts test flights for nine aircraft: Kanwa
To strengthen the fighting and power projection capabilities of its air force, China is currently testing nine different new types of aircraft, according to the Canada-based Kanwa Defense Review.
One of those aircraft is China's first fifth-generation stealth fighter, the J-20. Photos released on a Chinese military website indicate that the J-20 is a multirole fighter designed for both aerial combat and ground attack because of its longer and larger build than Russian fighters such as the Su-33 and Su-37. China is testing the avionic system of J-20 through attaching its radar to a Russian-built Tu-204 passenger plane.
Another four — the J-10B, J-11B, J-16 and J-15 — are fourth-generation fighters for China's air force and navy. Tactical bombers such as the JH-7A and JH-7B are being examined as well. The J-16 has already gone through test flights for three years. To shorten the process, Shenyang Aircraft Corporation has decided to modify the aircraft's weapon systems. After the J-20 and J-31 begin service, their the J-16's primary mission will be to provide close air support for ground forces.
The Y-20 medium transport and KJ-500 early
warning aircraft are the last two military aircraft currently being tested in China. The KJ-500 is being tested by Xi'an Aircraft Industry Corporation at the Yanliang airport. Unlike its prodecessor, the KJ-200, the KJ-500 is designed based on the Y-9 cargo plane. The official name of this new early warning aircraft has not yet been confirmed in China.
wantchinatimes
Thursday, August 7, 2014
China Expects test world's largest seaplane around end 2015
Trial production of the TA-600 aircraft, formerly known as Dragon-600, will start, around the end of this year or the beginning of 2015, as the design has been completed.
The aircraft, with a maximum takeoff weight of 53.5 metric tons and a maximum range of more than 5,000 kilometers, will be larger than a Boeing 737 and could be used for a variety of operations such as passenger transport, marine environmental monitoring, firefighting and maritime search and rescue.
The TA-600 will be the world's largest amphibious aircraft, surpassing Japan's Shin Maywa US-2. It is designed to carry up to 50 people during search and rescue missions.
The company's market research estimates there is demand for 60 of the seaplanes in China.
The country began developing the aircraft five years ago.
chinadaily
You may not know
Utility Seaplane Mark 2 is a Japanese Seaplane now serving in Japan self defense air force
Monday, July 28, 2014
China Air Force will need 400 Y-20 military transport aircraft to catch up U.S. and Russian Air Forces.
The People's Liberation Army will need at least 400 Y-20 cargo planes produced by the Xi'an Aircraft Industrial Corporation in order to catch up with the force projection capabilities of the United States, Russia and India, according to a report published by the National Defense University of China cited in the party-run People's Daily.
The report said that the three-dimensional transportation network in China consisting of air, ground and maritime vehicles will play an important role in improve the force projection capability of the Chinese military. During an exercise in 2009, passenger and cargo planes from civilian airlines were mobilized to transfer 50,000 officers from China's four different military regions to participate in the exercise along with military aircraft and ground transporation.
The report said that the three-dimensional transportation network in China consisting of air, ground and maritime vehicles will play an important role in improve the force projection capability of the Chinese military. During an exercise in 2009, passenger and cargo planes from civilian airlines were mobilized to transfer 50,000 officers from China's four different military regions to participate in the exercise along with military aircraft and ground transporation.
Saturday, July 26, 2014
J-20 may begin small-scale production in 2017
The J-20, China's first fifth-generation stealth fighter, may enter production on a small scale in 2017, after the completion of the aircraft's test flights.
The development of Chinese stealth fighters has become more mature. It took a year for the second prototype of the J-20 to complete its test flight after the first one, however, it took the 2012 prototype only four months to complete this procedure after the third aircraft–bearing the serial number 2011–completed a test flight.
The development of Chinese stealth fighters has become more mature. It took a year for the second prototype of the J-20 to complete its test flight after the first one, however, it took the 2012 prototype only four months to complete this procedure after the third aircraft–bearing the serial number 2011–completed a test flight.
Saturday, June 7, 2014
All Modern Chinese fighter jets in one photo
From left to right you can ID:
Shenyang J-11, Chengdu J-10, Shenyang J-8II, Shenyang J-8, Chengdu J-7, Shenyang J-6, Shenyang JJ-2. Front row: Xian JH-7A, Nanchang A5.
Shenyang J-11, Chengdu J-10, Shenyang J-8II, Shenyang J-8, Chengdu J-7, Shenyang J-6, Shenyang JJ-2. Front row: Xian JH-7A, Nanchang A5.
Monday, December 23, 2013
Chinese UAV launched from Carrier
Source: The diplomat ; blog By Zachary Keck November 22, 2013
China conducted the maiden test flight for its first stealth combat drone, state media reported on Friday.
The reports said that the Lijian or Sharp Sword took off from an undisclosed location in southwest China on Thursday at 1 PM and flew for about 20 minutes. Images of a Sharp Sword prototype first appeared online back in May. At the time, state media referred to it as “China’s UFO-like stealth drone.”
China Daily compared the Sharp Sword to the United States’ Northrop Grumman X-47 series and the European nEUROn stealth drones. In this sense, the Sharp Sword may be intended to act as China’s first carrier-borne unmanned combat aerial vehicle (UCAV).
Indeed, China Daily quoted a Chinese military analyst as saying of the Sharp Sword:
“The drone can be used for reconnaissance and an air-to-ground strike, but more importantly, it has a huge potential for aircraft carriers. I think the size and technological capability of the Sharp Sword make it a suitable choice for the navy if it is to select an unmanned combat platform for its aircraft carrier.”
Despite China’s claim that the Sharp Sword is its equivalent of the X-47, Defense Update reported back in May that China’s UCAV has a wingspan of “46 feet (14 meters), smaller than the 62-foot wingspan of the U.S. Navy’s X-47B demonstrator.” It also noted that the “the Lijian’s ordnance payload might not exceed the 2,000-kg (4,400-pound) capacity of the Northrop Grumman X-47B.”
However, that estimation was based on the assumption that the Lijian was powered by the domestically made Shenyang WP7 engine. But the China Daily report on Friday said that the Sharp Sword that was flight tested on Thursday was equipped with the Russian made RD-93 turbofan engine. The RD-93 is traditionally a fighter jet engine (as is the WP7) and is used in China and Pakistan’s joint fighter jet project. This suggests that the Sharp Sword is intended to have an extended flight range.
The inclusion of the Russian made engine would make sense given China’s continued struggles in designing and manufacturing reliable aerospace engines. Still, the use of an RD-93 engine didn’t stop Chinese state media from bragging: “Lijian’s successful test flight has made China become the fourth country, after the United States (X-47B), France (Dassault nEUROn) and Britain (Taranis), to have independently developed a UCAV.” Israel also maintains combat drones and Iran claims to have domestically manufactured combat drones.
The Sharp Sword was jointly developed by the Hongdu Aviation Industry Group and Shenyang Aviation Corporation, both of which share the same mother company. It was supposedly three years in the making.
The first flight was somewhat unexpected. In late August of this year, the People’s Daily Online ran an article speculating that the Sharp Sword’s first flight was still a year’s away. That report also stated that the UCAV would be refitted for use on an aircraft carrier.
In recent years China has been developing its drone industry at a robust pace. It also introduced a drone into its conflict with Japan over the Diaoyu/Senkaku Islands. Japan has declared that it will shoot down foreign drones that enter its airspace, something China has said would constitute an act of war.
UAV Trung Quốc phóng từ tàu sân bay?
Vừa qua Trung Quốc vừa có những thử nghiệm mới trên loại máy bay chiến đấu tàng hình không người lái (stealth combat UAV hay stealth combat drone) - có tên gọi là Lijian.
Những năm gần đây, Trung Quốc đầu tư mạnh vào phát triển máy bay không người lái. Vì thế đã đạt được những bước phát triển đột phá.
Trung Quốc sẽ có thể sớm đưa Lijian gia nhập phi đội thuộc hàng không mẫu hạm Liaoning.
Một vài thực tế về Lijian:
- máy bay có thể sử dụng làm mục đích do thám hoặc đánh phá các mục tiêu dưới đất
- có thể sẽ được biên chế trên hàng không mẫu hạm
- sử dụng động cơ nội địa Shenyang WP7
Việc Trung Quốc sử dụng drone trên vùng đảo tranh chấp với Nhật Bản (Diaoyu/Senkaku Islands) rấy lên mối lo ngại từ Nhật. Nhật Bản tuyên bố sẽ bắn hạ UAV nước ngoài nếu tiếp tục do thám trên vùng đảo này.
Monday, November 25, 2013
Câu chuyện về su-27 và J-11 (China)
(Soha.vn) - Thương vụ bán Su-27SK cho Trung Quốc tưởng chừng "ngon ăn" đã trở thành "quả đắng" đối với Nga.
Vào đầu những năm 90, Không quân Trung Quốc trở nên lép vế so với các cường quốc trong khu vực. Sự phát triển của chương trình tiêm kích nội địa J-10 giậm chân tại chỗ vì không nhận được sự trợ giúp công nghệ từ bên ngoài. Đặc biệt, sự ra đời của các tiêm kích thế 4 đời thứ 3 như F-16C/D block 50/52, F-15E , Su-27SM, MiG-29 SM càng làm cho sự tụt hậu về chất lượng của Không quân Trung Quốc trở nên xa hơn.
Tuy nhiên, việc Liên Xô sụp đổ đã mang lại “cơ hội ngàn vàng” cho Trung Quốc. Nước Nga đang lâm vào tình cảnh khó khăn và rất cần tiền để tái thiết đất nước.
Tiêm kích Su-27SK nhập khẩu trực tiệp từ Nga của Không quân Trung Quốc.
Tiêm kích Su-27SK được Không quân Trung Quốc nhập khẩu từ Nga
Năm 1990, một phái đoàn quân sự cấp cao của Trung Quốc đã đến thăm Nga nhằm tìm kiếm cơ hội tái hợp tác quân sự. Khi được “mục sở thị" tiêm kích Su-27, họ đã hoàn toàn bị thuyết phục. Sau khi bàn bạc với lãnh đạo quân đội và chính phủ Trung Quốc, họ đã nhất quyết mua bằng được Su-27 để tăng cường sức mạnh.
Su-27 là một tiêm kích chiếm ưu thế trên không và đánh chặn tầm xa, tiêm kích này có tốc độ tối đa khoảng 2.500km/h. Su-27 được trang bị 10 giá treo dưới cánh thể mang theo tải trọng vũ khí tới 8 tấn, bao gồm các loại tên lửa không đối không tầm trung R-27, tên lửa không đối không tầm ngắn R-73, bom thông minh KAB-500/1500. Tạp chí Flight Global đã xếp hạng Su-27 là một trong những tiêm kích tốt nhất thế kỷ 20.
Trung Quốc đã ký kết hợp đồng mua 26 chiếc Su-27SK vào năm 1991 và trở thành khách hàng nước ngoài đầu tiên của loại tiêm kích này. Lô hàng thứ 2 bao gồm 22 chiếc được ký kết vào năm 1993, lô hàng thứ 3 bao gồm 28 chiếc được ký kết vào năm 1996. Tổng cộng Trung Quốc có 76 chiếc Su-27SK nhập khẩu trực tiếp từ Nga.
Cú lừa ngoạn mục
Sau khi đã đặt hàng số lượng khá lớn tiêm kích Su-27SK, năm 1995 Trung Quốc bắt đầu gạ gẫm Nga chuyển giao công nghệ để sản xuất Su-27SK tại nước này. Nhằm thuyết phục Nga, Bắc Kinh đã đặt lên bàn đàm phán số lượng chuyển giao công nghệ tới 200 chiếc, với tổng giá trị lên đến 2,5 tỷ USD, một số tiền nằm mơ cũng không thấy tại thời điểm đó.
Hợp đồng nhanh chóng được ký kết, phía Nga cũng cam kết sẽ giúp tăng dần tỷ lệ nội địa hóa. Tiêm kích Su-27SK sản xuất tại Trung Quốc được chỉ định là J-11 do công ty chế tạo máy bay Thẩm Dương đảm nhận. Chiếc tiêm kích J-11 đầu tiên sản xuất tại Trung Quốc được xuất xưởng vào tháng 12/1998.
Các thành phần chính của tiêm kích như động cơ, hệ thống điện tử, hệ thống điều khiển hỏa lực, radar được sản xuất tại Nga và chuyển đến Trung Quốc lắp ráp cùng một số bộ phận phụ do nước này sản xuất. Đến năm 2004, khi số lượng sản xuất được khoảng 100 chiếc thì Bắc Kinh bất ngờ tuyên bố ngưng hợp đồng và yêu cầu phía Nga ngừng chuyển giao linh kiện.
Lý do mà phía Trung Quốc đưa ra là Nga không chuyển giao công nghệ sản xuất động cơ, hệ thống điện tử cho phía họ. Thêm nữa là hệ thống điều khiển hỏa lực do Nga sản xuất không phù hợp với loại tên lửa mà Trung Quốc chế tạo nên Bắc Kinh bắt buộc phải nhập khẩu tên lửa từ Nga để trang bị cho J-11.
Một lý do khác được phía Trung Quốc đưa ra là J-11 chỉ đảm đương được nhiệm vụ chiếm ưu thế trên không, khả năng tấn công mặt đất quá yếu, không phù hợp với yêu cầu của họ. Mặc dù sau đó, Sukhoi đã giới thiệu cho Trung Quốc biến thể tiêm kích đa nhiệm Su-27SKM nhưng Bắc Kinh đã từ chối bởi những gì họ học được từ Nga đã đủ để sao chép thành một máy bay khác.
So với Su-27SK, J-11B có những thay đổi trong trang bị như sau:
- Radar điều khiển hỏa lực xung Doppler Type 147X/KLJ-X do Trung Quốc sản xuất, có khả năng theo dõi từ 6-8 mục tiêu, tấn công 4 mục tiêu cùng lúc.
- Hệ thống kiểm soát bay “fly-by-wire” do Trung Quốc sản xuất.
- Hệ thống tìm kiếm và chỉ thị mục tiêu quang-điện sao chép từ hệ thống OEPS-27 của Nga.
- Buồng lái nhà kính với 4 màn hình hiển thị đa chức năng LCD cùng màn hình hiển thị HUD 3 chiều.
Tải trọng vũ khí của J-11B vẫn tương đương Su-27SK nhưng có thể sử dụng tên lửa do Trung Quốc sản xuất như tên lửakhông đối không tầm ngắn PL-8, tên lửa không đối không tầm trung PL-12, tên lửa chống bức xạ YJ-91, bom dẫn hướng laser LS-6.
Thông tin về loại động cơ trang bị cho J-11B không thực sự rõ ràng. Có thông tin cho rằng J-11B sử dụng động cơ WS-10A do Trung Quốc tự sản xuất nhưng cũng có nguồn nói WS-10A hoạt động không ổn định nên J-11B phải trang bị động cơ AL-31F của Nga.
Trong những năm gần đây Trung Quốc đã nhập khẩu từ Nga khoảng 1.000 động cơ phản lực AL-31F. Điều đó cho thấy động cơ nội địa WS-10A vẫn chưa thể đưa vào trang bị đại trà. Mặc dù đã phá hợp đồng với Nga để sao chép thành J-11B nhưng một lần nữa Trung Quốc phải phụ thuộc vào Nga để nhập khẩu động cơ cho tiêm kích này.
Tốc độ sản xuất của J-11B bị phụ thuộc vào việc cung cấp động cơ từ Nga, Bắc Kinh vẫn chưa thể nắm được thế chủ động. Một số nhà phân tích cho rằng, nếu Bắc Kinh đồng ý tiếp nhận biến thể đa nhiệm Su-27SKM để thực hiện nốt hợp đồng sản xuất 200 chiếc với Nga, họ có thể đã có được những công nghệ cần thiết để sản xuất động cơ phản lực trong nước.
Không thể tự chủ trong chế tạo động cơ máy bay, lòng tham vô đáy của Trung Quốc nhằm đốt cháy giai đoạn để chứng minh rằng họ có thể vượt mặt Nga đã bị siết lại. Công nghiệp hàng không quân sự Trung Quốc tiếp tục bị khống chế bằng nguồn cung động cơ phản lực từ Nga ít nhất trong vòng 10 năm tới.
Sau những nỗ lực sao chép động cơ phản lực AL-31F của Nga không thành công, gần đây Trung Quốc tiếp tục “giở chiêu” cũ khi ngỏ ý mời Nga hợp tác sản xuất động cơ phản lực cho tiêm kích tàng hình J-20.
Dựa trên J-11, Trung Quốc đã sao chép thành một biến thể khác được chỉ định là J-11B. Điều này đã khiến ngành công nghiệp hàng không của Nga phải chịu những tổn thất nghiêm trọng. Thương vụ bán Su-27 cho Trung Quốc tưởng chừng "ngon ăn" đã trở thành "quả đắng" đối với Nga.
Vào đầu những năm 90, Không quân Trung Quốc trở nên lép vế so với các cường quốc trong khu vực. Sự phát triển của chương trình tiêm kích nội địa J-10 giậm chân tại chỗ vì không nhận được sự trợ giúp công nghệ từ bên ngoài. Đặc biệt, sự ra đời của các tiêm kích thế 4 đời thứ 3 như F-16C/D block 50/52, F-15E , Su-27SM, MiG-29 SM càng làm cho sự tụt hậu về chất lượng của Không quân Trung Quốc trở nên xa hơn.
Tuy nhiên, việc Liên Xô sụp đổ đã mang lại “cơ hội ngàn vàng” cho Trung Quốc. Nước Nga đang lâm vào tình cảnh khó khăn và rất cần tiền để tái thiết đất nước.
Tiêm kích Su-27SK nhập khẩu trực tiệp từ Nga của Không quân Trung Quốc.
Tiêm kích Su-27SK được Không quân Trung Quốc nhập khẩu từ Nga
Năm 1990, một phái đoàn quân sự cấp cao của Trung Quốc đã đến thăm Nga nhằm tìm kiếm cơ hội tái hợp tác quân sự. Khi được “mục sở thị" tiêm kích Su-27, họ đã hoàn toàn bị thuyết phục. Sau khi bàn bạc với lãnh đạo quân đội và chính phủ Trung Quốc, họ đã nhất quyết mua bằng được Su-27 để tăng cường sức mạnh.
Su-27 là một tiêm kích chiếm ưu thế trên không và đánh chặn tầm xa, tiêm kích này có tốc độ tối đa khoảng 2.500km/h. Su-27 được trang bị 10 giá treo dưới cánh thể mang theo tải trọng vũ khí tới 8 tấn, bao gồm các loại tên lửa không đối không tầm trung R-27, tên lửa không đối không tầm ngắn R-73, bom thông minh KAB-500/1500. Tạp chí Flight Global đã xếp hạng Su-27 là một trong những tiêm kích tốt nhất thế kỷ 20.
Trung Quốc đã ký kết hợp đồng mua 26 chiếc Su-27SK vào năm 1991 và trở thành khách hàng nước ngoài đầu tiên của loại tiêm kích này. Lô hàng thứ 2 bao gồm 22 chiếc được ký kết vào năm 1993, lô hàng thứ 3 bao gồm 28 chiếc được ký kết vào năm 1996. Tổng cộng Trung Quốc có 76 chiếc Su-27SK nhập khẩu trực tiếp từ Nga.
Cú lừa ngoạn mục
Sau khi đã đặt hàng số lượng khá lớn tiêm kích Su-27SK, năm 1995 Trung Quốc bắt đầu gạ gẫm Nga chuyển giao công nghệ để sản xuất Su-27SK tại nước này. Nhằm thuyết phục Nga, Bắc Kinh đã đặt lên bàn đàm phán số lượng chuyển giao công nghệ tới 200 chiếc, với tổng giá trị lên đến 2,5 tỷ USD, một số tiền nằm mơ cũng không thấy tại thời điểm đó.
Hợp đồng nhanh chóng được ký kết, phía Nga cũng cam kết sẽ giúp tăng dần tỷ lệ nội địa hóa. Tiêm kích Su-27SK sản xuất tại Trung Quốc được chỉ định là J-11 do công ty chế tạo máy bay Thẩm Dương đảm nhận. Chiếc tiêm kích J-11 đầu tiên sản xuất tại Trung Quốc được xuất xưởng vào tháng 12/1998.
Các thành phần chính của tiêm kích như động cơ, hệ thống điện tử, hệ thống điều khiển hỏa lực, radar được sản xuất tại Nga và chuyển đến Trung Quốc lắp ráp cùng một số bộ phận phụ do nước này sản xuất. Đến năm 2004, khi số lượng sản xuất được khoảng 100 chiếc thì Bắc Kinh bất ngờ tuyên bố ngưng hợp đồng và yêu cầu phía Nga ngừng chuyển giao linh kiện.
Lý do mà phía Trung Quốc đưa ra là Nga không chuyển giao công nghệ sản xuất động cơ, hệ thống điện tử cho phía họ. Thêm nữa là hệ thống điều khiển hỏa lực do Nga sản xuất không phù hợp với loại tên lửa mà Trung Quốc chế tạo nên Bắc Kinh bắt buộc phải nhập khẩu tên lửa từ Nga để trang bị cho J-11.
Một lý do khác được phía Trung Quốc đưa ra là J-11 chỉ đảm đương được nhiệm vụ chiếm ưu thế trên không, khả năng tấn công mặt đất quá yếu, không phù hợp với yêu cầu của họ. Mặc dù sau đó, Sukhoi đã giới thiệu cho Trung Quốc biến thể tiêm kích đa nhiệm Su-27SKM nhưng Bắc Kinh đã từ chối bởi những gì họ học được từ Nga đã đủ để sao chép thành một máy bay khác.
So với Su-27SK, J-11B có những thay đổi trong trang bị như sau:
- Radar điều khiển hỏa lực xung Doppler Type 147X/KLJ-X do Trung Quốc sản xuất, có khả năng theo dõi từ 6-8 mục tiêu, tấn công 4 mục tiêu cùng lúc.
- Hệ thống kiểm soát bay “fly-by-wire” do Trung Quốc sản xuất.
- Hệ thống tìm kiếm và chỉ thị mục tiêu quang-điện sao chép từ hệ thống OEPS-27 của Nga.
- Buồng lái nhà kính với 4 màn hình hiển thị đa chức năng LCD cùng màn hình hiển thị HUD 3 chiều.
Tải trọng vũ khí của J-11B vẫn tương đương Su-27SK nhưng có thể sử dụng tên lửa do Trung Quốc sản xuất như tên lửakhông đối không tầm ngắn PL-8, tên lửa không đối không tầm trung PL-12, tên lửa chống bức xạ YJ-91, bom dẫn hướng laser LS-6.
Thông tin về loại động cơ trang bị cho J-11B không thực sự rõ ràng. Có thông tin cho rằng J-11B sử dụng động cơ WS-10A do Trung Quốc tự sản xuất nhưng cũng có nguồn nói WS-10A hoạt động không ổn định nên J-11B phải trang bị động cơ AL-31F của Nga.
Trong những năm gần đây Trung Quốc đã nhập khẩu từ Nga khoảng 1.000 động cơ phản lực AL-31F. Điều đó cho thấy động cơ nội địa WS-10A vẫn chưa thể đưa vào trang bị đại trà. Mặc dù đã phá hợp đồng với Nga để sao chép thành J-11B nhưng một lần nữa Trung Quốc phải phụ thuộc vào Nga để nhập khẩu động cơ cho tiêm kích này.
Tốc độ sản xuất của J-11B bị phụ thuộc vào việc cung cấp động cơ từ Nga, Bắc Kinh vẫn chưa thể nắm được thế chủ động. Một số nhà phân tích cho rằng, nếu Bắc Kinh đồng ý tiếp nhận biến thể đa nhiệm Su-27SKM để thực hiện nốt hợp đồng sản xuất 200 chiếc với Nga, họ có thể đã có được những công nghệ cần thiết để sản xuất động cơ phản lực trong nước.
Không thể tự chủ trong chế tạo động cơ máy bay, lòng tham vô đáy của Trung Quốc nhằm đốt cháy giai đoạn để chứng minh rằng họ có thể vượt mặt Nga đã bị siết lại. Công nghiệp hàng không quân sự Trung Quốc tiếp tục bị khống chế bằng nguồn cung động cơ phản lực từ Nga ít nhất trong vòng 10 năm tới.
Sau những nỗ lực sao chép động cơ phản lực AL-31F của Nga không thành công, gần đây Trung Quốc tiếp tục “giở chiêu” cũ khi ngỏ ý mời Nga hợp tác sản xuất động cơ phản lực cho tiêm kích tàng hình J-20.
Dựa trên J-11, Trung Quốc đã sao chép thành một biến thể khác được chỉ định là J-11B. Điều này đã khiến ngành công nghiệp hàng không của Nga phải chịu những tổn thất nghiêm trọng. Thương vụ bán Su-27 cho Trung Quốc tưởng chừng "ngon ăn" đã trở thành "quả đắng" đối với Nga.
Friday, November 22, 2013
China UAV lauched from aircraft carrier? / UAV Trung Quốc phóng từ tàu sân bay?
Vừa qua Trung Quốc vừa có những thử nghiệm mới trên loại máy bay chiến đấu tàng hình không người lái (stealth combat UAV hay stealth combat drone) - có tên gọi là Lijian.
Những năm gần đây, Trung Quốc đầu tư mạnh vào phát triển máy bay không người lái. Vì thế đã đạt được những bước phát triển đột phá.
Trung Quốc sẽ có thể sớm đưa Lijian gia nhập phi đội thuộc hàng không mẫu hạm Liaoning.
Một vài thực tế về Lijian:
- máy bay có thể sử dụng làm mục đích do thám hoặc đánh phá các mục tiêu dưới đất
- có thể sẽ được biên chế trên hàng không mẫu hạm
- sử dụng động cơ nội địa Shenyang WP7
Việc Trung Quốc sử dụng drone trên vùng đảo tranh chấp với Nhật Bản (Diaoyu/Senkaku Islands) rấy lên mối lo ngại từ Nhật. Nhật Bản tuyên bố sẽ bắn hạ UAV nước ngoài nếu tiếp tục do thám trên vùng đảo này.
Source: The diplomat ; blog By Zachary Keck November 22, 2013
China conducted the maiden test flight for its first stealth combat drone, state media reported on Friday.
The reports said that the Lijian or Sharp Sword took off from an undisclosed location in southwest China on Thursday at 1 PM and flew for about 20 minutes. Images of a Sharp Sword prototype first appeared online back in May. At the time, state media referred to it as “China’s UFO-like stealth drone.”
China Daily compared the Sharp Sword to the United States’ Northrop Grumman X-47 series and the European nEUROn stealth drones. In this sense, the Sharp Sword may be intended to act as China’s first carrier-borne unmanned combat aerial vehicle (UCAV).
Indeed, China Daily quoted a Chinese military analyst as saying of the Sharp Sword:
“The drone can be used for reconnaissance and an air-to-ground strike, but more importantly, it has a huge potential for aircraft carriers. I think the size and technological capability of the Sharp Sword make it a suitable choice for the navy if it is to select an unmanned combat platform for its aircraft carrier.”
Despite China’s claim that the Sharp Sword is its equivalent of the X-47, Defense Update reported back in May that China’s UCAV has a wingspan of “46 feet (14 meters), smaller than the 62-foot wingspan of the U.S. Navy’s X-47B demonstrator.” It also noted that the “the Lijian’s ordnance payload might not exceed the 2,000-kg (4,400-pound) capacity of the Northrop Grumman X-47B.”
However, that estimation was based on the assumption that the Lijian was powered by the domestically made Shenyang WP7 engine. But the China Daily report on Friday said that the Sharp Sword that was flight tested on Thursday was equipped with the Russian made RD-93 turbofan engine. The RD-93 is traditionally a fighter jet engine (as is the WP7) and is used in China and Pakistan’s joint fighter jet project. This suggests that the Sharp Sword is intended to have an extended flight range.
The inclusion of the Russian made engine would make sense given China’s continued struggles in designing and manufacturing reliable aerospace engines. Still, the use of an RD-93 engine didn’t stop Chinese state media from bragging: “Lijian’s successful test flight has made China become the fourth country, after the United States (X-47B), France (Dassault nEUROn) and Britain (Taranis), to have independently developed a UCAV.” Israel also maintains combat drones and Iran claims to have domestically manufactured combat drones.
The Sharp Sword was jointly developed by the Hongdu Aviation Industry Group and Shenyang Aviation Corporation, both of which share the same mother company. It was supposedly three years in the making.
The first flight was somewhat unexpected. In late August of this year, the People’s Daily Online ran an article speculating that the Sharp Sword’s first flight was still a year’s away. That report also stated that the UCAV would be refitted for use on an aircraft carrier.
In recent years China has been developing its drone industry at a robust pace. It also introduced a drone into its conflict with Japan over the Diaoyu/Senkaku Islands. Japan has declared that it will shoot down foreign drones that enter its airspace, something China has said would constitute an act of war.
Subscribe to:
Posts (Atom)